**Trong lớp Mon offline**, bàn ăn nhẹ là một phần mà mình rất thích táy máy. Bàn thường đặt ở một nơi thơ mộng nhất: ở lan can nhìn ra vườn cây, ở cạnh cửa kính có mép dưới chạm sàn, chỗ có rất nhiều ánh sáng …nói chung là cứ ngắm nghía để chọn chỗ đẹp nhất để kê cái bàn ăn nhẹ cho nó thật chill. Bàn ăn nhẹ thường có một lọ hoa nhỏ, do một bạn đến sớm cắm trong góc thực hành cuộc sống, hoặc do cô cắm. Bàn được trải khăn thơm tho. Ghế ăn nhẹ ở một số lớp dùng ghế riêng bằng mây hoặc cũng có thể là ghế đồng bộ trong lớp. Không có yêu cầu gì, nhưng thường bàn ăn nhẹ là một góc tận hưởng. Bàn sẽ có tối thiểu là 2 chiếc ghế để hai bạn có thể rủ nhau đàm đạo, cũng có thể nhiều hơn tùy vào tình hình lớp học.

Chúng ta có phải có ngày không thèm ăn gì, có ngày lang thang tìm đồ ăn. Chúng ta có ngày đói vào giờ này, nhưng cũng có ngày không tơ tưởng gì đến ăn uống. Trong lớp Mon, trẻ được hoàn toàn quyết định ăn gì, ăn giờ nào và ăn bao nhiêu. Với những khẩu phần ăn có hạn, chúng tôi có một chiếc bảng bên cạnh ghi số lượng đồ ăn tối đa cho mỗi bạn với mỗi lần lấy. Trẻ nhỏ không đọc được thường hỏi cô hoặc trẻ lớn hơn. Đồ ăn sẽ được đặt ở một vị trí trong góc thực hành cuộc sống từ đầu giờ sáng. Và khi đồ ăn ở đó, nghĩa là trẻ được phép tự ý ra ăn nhẹ bất cứ khi nào trẻ muốn. Trẻ lấy đồ ăn và thưởng thức ở bàn ăn nhẹ. Sau khi ăn xong, trẻ sẽ dọn bàn nếu bẩn, đi rửa đĩa dĩa nếu có, lau khô và đặt lại vị trí ban đầu.
**Trong lớp Mon online** tôi cũng thấy điều tương tự. Trẻ tự chọn giờ ăn của mình và tự soạn bữa cho mình. Việc của ba mẹ có lẽ là đảm bảo trẻ có đồ ăn sẵn. Trước khi ăn, trẻ thường bật mic và nói: “cô ơi, con xin phép ăn bữa phụ nhé – Excuse me, Can I have snack” để thông báo. Có trẻ vừa vào giờ đã đi ăn nhẹ, có trẻ giữa buổi, có trẻ cuối buổi học, hoàn toàn phụ thuộc trẻ có nhu cầu lúc nào. Có nhiều khi thấy trẻ đang rảnh, tôi hỏi: “Cô làm việc với con nhé” – trẻ trả lời: “cô đợi con ăn nhẹ xong đã nhé” và sau khi ăn xong, nếu vẫn còn muốn, bạn sẽ tự đi tìm cô.
Tôi thấy có những bé soạn bữa ăn nhẹ hết cả 30 phút: trải khăn ăn, lang thang tìm đồ ăn, mang ra một hộp bánh, rồi mang ra một hộp sữa, rồi đi lấy kéo, rồi hì hục ngồi cắt gói bánh hết cả buổi… nhưng hoàn toàn thong dong, không ai can thiệp.
**Trong chính ngôi nhà mình**. Hãy cho con được “tự do” ăn nhẹ nhé:
– Một chỗ hoặc một góc riêng trong tủ lạnh, nơi bố mẹ đặt sẵn đồ trẻ được phép ăn.
– Thiết lập một nhịp điệu trong đó có giờ ăn nhẹ phù hợp.
– Một chỗ ngồi an toàn
– Một quy trình ăn uống.
– Một vị trí trong bếp, nơi con có thể chạm tới, tự do tự lấy được đĩa, thìa, cốc … của con và cũng tự cất đi được.
Việc của bố mẹ là hướng dẫn, làm mẫu, kiên trì. Việc của con là tận hưởng sự tự do, tôn trọng nhu cầu, tôn trọng cơ thể và dó là cách mà sự độc lập tự tin được nuôi dưỡng theo năm tháng.