
Mình nhớ chương trình thời sự thường kết thúc với 5 phút điểm tin giao thông, mình nghĩ mãi không thể hiểu vì sao nhà đài lại thấy sự cần thiết đưa những hình ảnh đáng sợ về những vụ tai nạn thương tâm đầy ám ảnh vào một khung giờ hầu hết các gia đình Việt đang quây quần bên mâm cơm? Mình chưa bao giờ nghĩ tác dụng cảnh báo của nó lại lớn hơn những ám ảnh, sự thỏa mãn hiếu kỳ cho cả người lớn chứ chưa nói đến bao nhiêu trẻ nhỏ trong những gia đình đó cùng háo hức đón xem và lắng nghe những bình luận, những phán xét tô đậm thêm sự kiện từ người lớn, để rồi những hình ảnh, thông tin đó sẽ được in dấu trong não bộ của trẻ, rất có thể là mãi mãi.
Chúng ta cũng chẳng thấy hiếm hoi gì cảnh vài đứa cháu ngồi xem phim bộ giờ vàng cùng ông bà, hay thậm chí là ba mẹ chúng với những rối ren, cãi vã, những câu đối thoại đậm chất “xã hội”. Những lọc lừa, mưu toan, cả những hình ảnh phản cảm, những câu chuyện làm quá, bi kịch hóa nhiều khi chẳng phản ánh một tí ti sự thật nào của cuộc sống?