
⇒ Cô bé 4 tuổi nhưng có thể tô theo chữ 2 trang giấy một cách vô cùng tập trung và say sưa. Các bạn có quen với hoạt cảnh vào mỗi đầu năm lớp 1, khắp các trang facebook các mẹ thay nhau ca thán rằng đánh vật với con tập viết, rồi viết gì viết lắm thế, rồi con khóc vì viết, mẹ dùng roi dọa vì con không chịu viết, rồi bé 6-7 tuổi thức đến 11h đêm cũng vì trả bài viết. Có bạn sẽ nói răng, sao mới 4 tuổi mà viết lắm thế. Nhưng, điều quan trọng ở đây là gì, là cô bé hoàn toàn được tự lựa chọn. Khi trẻ được tự do, thì cái bản thể tự nhiên của trẻ sẽ có cơ hội được lên tiếng. Và khi cái bản thể được thỏa mãn, trẻ mới có thể lựa chọn và làm việc một cách độc lập trong cả giờ đồng hồ mà không cần ai nhắc nhở, trẻ chỉ đơn giản đang trả lời cho tiếng gọi từ bên trong. Tất cả những gì người lớn đã làm cho trẻ đó là hiểu được giai đoạn nhạy cảm để tạo ra môi trường phù hợp và luôn ở đó khi trẻ cần, giao tiếp với trẻ một cách có trí tuệ. Là cung cấp tất cả những trò chơi âm thanh đến mức trẻ hào hứng được tạo hình âm thanh đó thành chữ viết. Là cho trẻ chơi những trò chơi để bàn tay lao động ngày càng chắc khỏe hơn, tinh nhạy hơn, để khi làm một việc “khó” như việc cầm bút lên để viết, trẻ hoàn toàn cảm thấy tự do để thử thách mình, rồi tự thấy thỏa mãn, hài lòng với mình quá.
Là việc trẻ có thể tự tin trả lời cô giáo về một kế hoạch đã được trẻ lên sẵn, vì trẻ hiểu trẻ cần gì. Và bạn biết không, giữa nghĩ và nói ra được điều mình nghĩ, tưởng dễ mà không hề dễ đâu, cần rất nhiều sự tin tưởng, ngắm nhìn hình mẫu, rồi rèn luyện. Một em bé có thể lên một kế hoạch ngắn hạn, và diễn tả nó một cách nghiêm túc, rõ ràng, lịch sự, với mình quả là một điều tuyệt vời.
Một câu chuyện tương tự khi E. rủ S.: “S. ơi, tớ sẽ nghe một câu chuyện từ cô H. ở phòng riêng, cậu vào cùng tớ nhé”. “Không được rồi E. ơi, tớ đang bận mất rồi. Hẹn cậu hôm sau nhé”. – Một câu trả lời rất lịch sự nhưng là sự bình tĩnh từ bên trong, không xao động với một lời mời hấp dẫn đến thế, bởi vì, trẻ đang thực sự được thỏa mãn trong một công việc dù khó, nhưng hấp dẫn hơn cả việc “đươc nghe một câu chuyện” cơ mà!
⇒ Hãy tin vào trẻ. Điều hấp dẫn trẻ khác với điều hấp dẫn người lớn. Người lớn thích kết quả, làm để ra kết quả. Nhưng trẻ yêu hành trình, cảm nhận hành trình, hạnh phúc trong hành trình đó. Cái vòng tròn có thể méo, nhưng nó sẽ tròn dần. Đặt nét bút ở đây chưa đẹp, trẻ sẽ tự biết điều chỉnh để đẹp hơn khi đủ yêu thích để thực hiện đi thực hiện lại. Và chính những bài học nhỏ đó là cách trẻ học qua trải nghiệm, để cứ tích cóp như vậy để thành thái độ cho một hành trình bước ra cuộc sống rộng lớn hơn sau này.